Tại sao phải quan tâm âm phần và
gia tiên dòng họ dòng tộc địa phủ
Con người là hóa thân của các tuệ linh trên các cõi
trời khác xuống đây để tu hành. Khi chúng ta chưa hiểu về cội nguồn của nhân
loại thì chúng ta gọi đó là các ngài (thần, tiên, bồ tát, phật, thánh). Trên
các cõi trời nhiệm màu về năng lượng đã sinh ra các tuệ linh bằng sự kết tinh
của linh khí. Các tuệ linh không có cha mẹ như chúng ta, không có giới nam hay
giới nữ như chúng ta, không có lập gia đình, không có quan hệ khác giới. Tất cả
các tuệ linh được sinh ra do linh khí của trời đất, do đó vũ trụ (trời đất) là
cha mẹ của các tuệ linh. Con người chúng ta là bản sao của các tuệ linh hóa
thân xuống nhân gian tu hành.
Các tuệ linh hóa thân xuống nhân gian để xây dựng nhân
loại bằng cách thiết lập mối quan hệ giữa nam và nữ, vợ chồng, bố mẹ, con cái,
thầy trò, dòng họ, dân tộc, quốc gia. Việc thiết lập ra mối quan hệ này nhằm
tạo ra sự ràng buộc khổ đau. Thông qua sự ràng buộc khổ đau để hóa thân của các
ngài (tuệ linh) là con người sẽ có trách nhiệm quan tâm giúp đỡ nhau, xây dựng
sự đoàn kết trong gia đình, đoàn kết dòng họ, đoàn kết dân tộc và đoàn kết trời
người bằng tình yêu thương gắn kết trao cho nhau giá trị đạo đức nhân văn. Để
có được tình yêu thương gắn kết giá trị đạo đức (tâm từ bi) thì con người sẽ
phải trải qua nhiều kiếp tu hành trong nhân gian để vượt qua các thử thách, khó
khăn, khổ đau kiếp nạn mới tôi luyện được tâm từ bi.
Khi chúng ta đang còn sinh sống thì đó là tình yêu
thương gắn kết con người với con người để trao cho nhau giá trị đạo đức nhân
văn. Khi chúng ta thương yêu muông thú thì đó là tình yêu thương gắn kết vạn
vật. Khi chúng ta tri ân bằng ân tình báo hiếu với gia tiên, với những người
thân yêu đã thoát tục cõi trần thì đó là gắn kết trời người, gắn kết giữa âm và
dương. Sự gắn kết bằng tình yêu thương trao cho nhau không hề dễ dàng, nó sẽ
phải trải qua vô số kiếp tu hành của mỗi con người chúng ta. Do đó khi chúng ta
gắn kết, trao cho nhau tình yêu thương, giá trị đạo đức nhân văn thì sẽ giúp
cho nhân loại phát triển và văn minh, giúp cho vũ trụ có sự đoàn kết giữa tuệ
linh với nhau, giữa người đã thoát tục với con người còn tồn tại trên nhân
gian.
Như vậy việc quan tâm âm phần và gia tiên dòng tộc,
dòng họ là thể hiện được kết quả tu luyện, tôi luyện tình yêu thương đoàn kết
của trời và người. Đó là sự thể hiện sự văn minh và đạo đức nhân văn của người
sống trao cho người mất. Đó là trạch nhiệm, là tri ân báo hiếu, là điều chúng
ta phải làm khi còn sống và tồn tại trong một kiếp người.